tạ ơn đời



TẠ
ƠN ĐỜI

lục bát ba câu

                                     
tranh của Albrecht Durer









.








TỰA NHỎ

tạ ơn trời đất núi sông
cho ta xuôi ngược chơi rong một thời
tạ ơn mẹ, tạ ơn đời


Sài Gòn,1969
ĐOÀN THUÂN


.


.



ĐOÀN THUẬN                                                                     
và lời tạ ơn                                                                          .                                                  
     

         
Lời tạ ơn thì thầm qua 20 âm tiết trong ba dòng lục bát là lời tâm tình lắng sâu vào suy niệm.    Đoàn Thuận cám ơn trời đất quê hương và mẹ đã cho ông rong chơi qua cõi đời.                         .
tạ ơn trời đất núi sông,                                                                     
cho tôi xuôi ngược chơi rong một thời,                                                       
tạ ơn mẹ, tạ ơn đời. 

                   
     
Trời đất tự nhiên như một cõi âm dương đấp đổi vần xoay luân hồi, cũng là cội nguồn của vạn hữu muôn sự trầm luân duyên kiếp sinh diệt sắc không vô thường.                                                                     
âm dương ấp ủ đất trời.                                    
                                        mây mưa thắm thiết lứa đôi ân tình,                                                           nguồn cơn nên cõi nhân sinh.                                    

       
      Từ đó có người có ta, có một du tử xa mẹ du hành qua bao bờ bến núi sông, qua bao mùa sương khói nơi miền đất trọ.           
            
đường vui theo tuổi xuân đi.                                     
                                sắc hương cát bụi lỡ thì dưới trăng.                                                           dạo chơi lạc bước đôi đằng. .                       



       Trên dặm đường lưu lạc tha phương, đôi khi du tử ngỡ gặp được người đồng hành tìm nơi an tịnh qua thời. Nhưng đó chỉ như thoáng hương dưới bóng mùa hoa                                                                                
gặp rồi xa giữa con đường.                           
người xưa khuất dấu buồn nhường lại ta.                                                   tình đời như thoáng hương hoa.                                           .                                                .    
        Biển trời mênh mông. Đường đời muôn dặm. Nương theo gió sương, lữ khách vẫn độc hành phiêu bạt, thăng trầm cùng cát bụi                            giờ nơi phố lạ người dưng                                    
bạc phơ mái tóc chưa ngừng lãng du.                                                       lần mò về cõi thiên thu.                      



         Thời gian bình thản trôi qua. Vạn hữu luân chuyển đổi thay. Lãng tử chơi rong một thời, mỏi bước phiêu du, về lại đất cũ chốn xưa, ẩn dưới mái rêu như một hàn sỹ. Lời biết ơn thầm lặng bao năm được ghi lên mặt giấy lưu lại dưới lớp bụi hồng.                

ta còn đây mấy năm dư.                                                                     
tay run ghi lại thực hư cõi lòng.                                  
                
mực đen giấy trắng bụi hồng.                            

       
            Tấc lòng Tạ Ơn như lắng vào đất trời.

                 
             Thảo Điền, 2014.                                                                                
           TRẦN CÁT TƯỜNG
.                                       


.  




.                                      .
tranh của Svetlana Ivenchenko
____________________
tạ ơn đời.11
   
CÕI NGƯỜI
đất trời vạn hữu biến thiên
từ nơi thái cực tới miền bể dâu
âm dương đắp đổi nhiệm mầu.

NGỌN NGUỒN
 âm dương nguồn ngọn cõi đời
chập chồng duyên kiếp luân hồi vần xoay
từ mông muội đến hôm mai.

tự thân cát bụi hoài thai
núi cao biển rộng sông dài rừng hoang
đất trời âm phủ địa đàng.

diệt sinh sinh diệt hỗn mang
di truyền muông thú đa đoan phận người
tự ban sơ đã khóc cười.

TỪ ĐÓ
đêm từ lửa cuối hoàng hôn
trăng đầu non lạnh từ hồn nhiên lên
cõi này cõi nọ ngủ quên

người từ cát bụi mông mênh
về ngang đời tịnh gọi tên nỗi buồn
cho ngàn lá rụng sau truông

dòng sông từ đó xa nguồn
lời thơ từ đó mang hồn nước mây
và ta tự có tháng ngày.

ĐẤT TRỜI
cõi này biến hóa khôn lường
không không sắc sắc vô thường xưa nay
núi sông rừng biển trời mây.


GIAO MÙA
mùa đời tự có tháng năm
trầm luân bao kiếp bụi lầm bể dâu
thời gian nhuận thắm sắc màu.


ÂM DƯƠNG
âm dương ấp ủ đất trời
mây mưa thắm thiết lứa đôi ân tình
nguồn cơn nên cõi nhân sinh.



VẦN XOAY
con đường sinh diệt luân hồi,
u minh quả nghiệp đổi dời vần xoay
nhân duyên định phận thân này.

NGỘ
Thích Ca bảy bước sen hoa
chín năm vách núi Đạt Ma định thiền
một đời ta chẳng được yên.


TỰ TA

đất trời tự nắng tự mưa
một ngày bình thản tiễn trưa sang chiều
tự ta chuốc lấy bao điều.

.

tranh của Koukei Kojima
______________________
tạ ơn đời.20
BẾN MÊ
dòng sông khi lỡ khi bồi
con đò thuở trước xa trôi mịt mù
bồng bềnh một chiếc lá thu.

mùa đi bến nước trăng lu
ai buông lá thắm vào u minh này
duyên tình mỏng mảnh nước mây.


BẾN ĐỖ
thuyền neo bến liễu dương chiều
hoa bằng lăng rụng tiêu điều cuối sông
tự cây đổ bóng soi dòng.

bao lần hạ bạt thu không
mấy mùa bão lũ đục trong nước nguồn
lửng lờ một bóng trăng suông.


BẾN THÔN
dăm ngàn thôn vắng quạnh hiu
một bờ thủy mặc đìu hiu bến thuyến
tìm đâu một cõi đào nguyên.

ta mong được phút an nhiên
trong cô đơn giữa một miền hoang vu
bóng ai khuất mãi mịt mù.


BẾN BỜ
lặng thinh bến liễu thu vàng
tàn hoa hương rụng xuống hàng lau thưa
có khi giữa nắng rơi mưa.


NHỊP MÙA

gặp chiều trong một dòng sâu
nhịp mùa trong gió, bóng màu trong hoa
nỗi người trong một nỗi ta.

xuân về trong thoáng đông xa
hạ tàn, vàng lá bay qua thu buồn
ta về ở trọ một phương.

trong màu hoa còn bao hương
trong mùa em mắt còn vương nét nhìn
trên non mai nở lặng thinh.

TƯỞNG XUÂN
xuân về tưởng núi xanh hơn
tưởng mưa bụi lấp được cơn muộn phiền
khi xa cách tự đôi miền.

xin đời đôi phút bình yên.
cho lòng an tịnh trước nghiêng ngả đời
nỗi niềm tự nó chơi vơi.

HẠ SANG

hạ sang phượng vĩ đỏ hoa
tiếng ve sầu gọi về xa lắc mùa
người qua xóm học dần thưa.

HỒN THU
gửi vào tơ liễu hồ thu
thả theo mây lá vàng ru mắt triều
khuất về đâu hồn cô liêu.

SẦU ĐÔNG

cây trơ trụi lá sầu đông
chim di trốn rét phiêu bồng nơi đâu
không gian trống lạnh buồn rầu.

ĐÊM KHÔNG LỜI
mưa ở đây, mưa phương nào
nghĩ như điệu hát chạm vào thiên thu
từ trong quãng lặng mịt mù

lá khô rụng để vàng thu
từng hạt mưa, từng hạt mù sương bay
trong hoang vu chẳng tháng ngày.

mưa bên song, mưa hiên ngoài
cũng là một giọt lệ dài đã rơi
từ bên kia của nụ cười

mi đêm khép giấc mộng người
nhịp mùa gõ lạnh một thời thôi nôi
vết lăn về cuối chân trời.

mùa nghiêng mưa xuống hồ đời
ta nghiêng hồn xuống chơi vơi nỗi niềm
núi ngàn năm đứng lặng im.

lửa người
ấm giấc
mơ đêm.
.
.


tranh của Antonio Tano
____________________
tạ ơn đời.32

HOA MỘNG
nơi đâu hoa nở không tàn
người đi tìm mộng thiên đàng đã lâu
ta về ngả nón qua cầu.

TỰ BAN SƠ
lâu rồi hoa nở bên trời
cũng lâu hoa rụng tơi bời cuối truông
bao lâu, hoa của nỗi buồn ?

mây như vân cát mờ sương
sóng bạc đầu vỗ tang thương mấy bờ
phai tàn có tự ban sơ.

LỜI HOA
dù ngôn từ có mông lung
đất đai vẫn đợi lạnh lùng mưa rơi
để hoa tuyết nở trắng trời.

MẦM HẠT
một ngày hoa mộng trở mầm
nhựa nguồn từ thuở bụi lầm đất xưa
duyên thầm hóa kiếp hạt mưa.

hoa như rơi đã bao mùa
sắc màu cùng gió sương đùa nước mây
nơi đâu tình thắm cỏ cây.

tinh hoa nhuần nhị vơi đầy
xuân thu đắp đổi hương bay về trời
một ta ngồi ngắm bóng chơi.

NHƯ SƯƠNG
mùa xuân chuyển nhựa vào hoa
tàn phai lẩn lút giữa ta và người
đi về dưới lớp bụi rơi.
                                                                                       
không dưng xa thẳm chân trời
giọt mùa theo gió mây dời về đây.
hoa rơi hay hạt sương bay.

hạt sương chiều ngỡ như mây.
niềm vui đời lỡ nhuốm đầy thương đau.
một ta lầm lũi về sau.

NGÓ SEN

mưa phùn phơ phất trên không
hơi mưa thấm đượm tấc lòng nước mây
hoa mùa thả phấn hương bay.

đóa sen từ cõi bùn lầy
rễ mang mầm đất nhựa cây sắc trời
ngó tròn ngóng áng mây trôi.

HOA QUÌ

tạt qua vườn rồi em đi
tóc tơ một đoá hoa quì đưa chân
hoang vu lối cũ đôi lần.

mình ta dạo khắp vuông sân
thấy trong cát bụi phân vân dấu hài
bóng hình đâu dễ nhạt phai.

      riêng tặng Nybn
     
Đà Lạt,1967

HOA VẮP
Đóa hoa Vắp trắng nhụy vàng
lưu hương thơm thảo bàng hoàng trong nhau
dòng đời dù vẫn trôi mau

        Hạnh Thông Tây, 1963
HOA KHÓI

chiều ngồi thả khói qua đêm
bóng sương hư ảo gợi thêm dáng người
lửa tàn đốm thuốc lên hơi.

người đi không nói một lời
mối sầu hoa khói muôn đời thẳm sâu
viên cuội tròn lăn về đâu.

.
tranh của Đặng Can
_________________
tạ ơn đời.42


RONG CHƠI


đường dài mê mải rong chơi
lơ mơ như thể chẳng trôi tháng ngày
chợt nghe cát bụi đầy vai.

RA ĐI

ra đi từ cõi vô cùng
lên đường từ nẻo mịt mùng cỏ hoa
lẫn trong sương khói ta bà.

BIỆT XỨ

cuối đời biệt xứ ra đi
hồn thiêng đất mẹ đạo nghì trên lưng
nỗi oan thả gió qua rừng.

giờ nơi phố lạ người dưng
bạc phơ mái tóc chưa ngừng lãng du
lần mò về cõi thiên thu.

LANG THANG
lang thang lưu lạc đôi miền
đâu nơi đất trọ yên nhiên qua mùa
nương theo cát bụi gió lùa.

bão giông sương tuyết nắng mưa
cô đơn trước bóng, thẹn thùa bên hoa
bơ vơ giữa cõi ta bà.

NGHÊU NGA
theo dòng trôi cuộc đổi dời
bến bờ sạt lở núi đồi hoang vu
tóc xanh phả bóng sương mù.

xin làm một kẻ khờ ngu
hát nghêu ngao mấy lời ru phố buồn
thả theo cánh gió muôn phương.

LỠ PHÀ
lỡ phà qua bến nước xa
một tràng giang tím màu hoa lục bình
sắc bèo lẫn sắc rêu in.

lối mòn đá sỏi lặng thinh
dấu giày dẫm cát một mình bóng ta
tìm nơi trọ dưới chiều tà.

LỠ BƯỚC
đường vui theo tuổi xuân đi
sắc hương cát bụi lỡ thì dưới trăng
dạo chơi, lạc bước đôi đằng.

NHỚ QUÊ
bao năm lưu lạc xứ người
vẫn thầm lặng nhớ nụ cười nhà quê
hồn nhiên chất phác mụ mê.

vẫn mong có một ngày về
dù đời bầm dập não nề đau thương
nhớ em nhớ mẹ lại buồn.

          Hà Tiên, 1972

MỘT LỐI CŨ
lâu không trở lại vườn quê
nghĩ hoa lối cũ đê mê nở tàn
người đà cách trở dặm ngàn.

xuân xanh đông xám thu vàng
mùa đi hương sắc ẩn tàng nhớ mong
ta như một chiếc bóng không.

LẶNG THẦM
vệt trầu đỏ xuống tháng năm
Mẹ đi bỏ lại lặng thầm phía con
lửa buồn lay lắt bên non.

THOÁNG NGHĨ
ta đâu khác hạt bụi nâu
lăn dài vào cõi thẳm sâu đọa đày
buồn vui khốn khó quắt qua

.

tranh của
_____________________
tạ ơn đời.54
ĐÔI BỜ
hồn nhiên em đến bên đời
để hoa nở dại một thời ngây thơ
chợt rồi xa cách đôi bờ.

MỘT BƯỚC QUÊN
chia tay buồn, mím môi cười
gặp nhau vui, mắt lệ người tuông rơi
ngỡ gần gụi, ngỡ xa khơi.

trong thư, chữ dấu ý lời
ngoài đời, tình vẫn bời bời xót xa
quên một bước, nhớ bao la.

BUỒN
chớm thu lá biếc chưa vàng
một người vội vã sang ngang đò chiều
một người thờ thẩn buồn hiu.

XA RỒI
ta về em đã xa xôi
vườn xưa khép cửa không lời biệt nhau
mất còn như giấc chiêm bao.

THỰC
mưa rơi thêm nước sông đầy
cho ta thêm những bãi lầy lội qua
mùa trong giọt nước bao la.

MỘT NGÀY ĐI QUA
vẫn người một thuở mười lăm
hồn nhiên về hát trước rằm sau mưa
nụ hồng trong cõi chưa xưa.

ta về ngồi dưới bóng mùa
nghe rong rêu lắng khúc mưa ngoài chiều
hạc vàng rụng cánh phiêu diêu.

bờ nghiêng chia nửa dáng chiều
sương lưng vách núi khói xiêu dạt rừng
một ngày đi qua sau lưng.

một ngày quên mất tuổi mừng
một ngày yêu dấu người, nhưng lâu rồi
một ngày xa lắc, thế thôi.

MỘT THOÁNG
gặp rồi xa giữa con đường
người xưa khuất dấu buồn nhường lại ta
tình đời như thoáng hương hoa

LỠ LÀNG
người ngày cũ gặp lại ta
kề vai hồn vẫn cách xa dặm dài
tình cờ giữa buổi chiều phai.

chuyện xưa quên lửng đâu hay
hoa xoan tím nhạt bao ngày vấn vương
lỡ gặp nhau, lỡ độ đường.

xin người hãy mộng bình thường
dù hoa tàn nở, dù sương muối đầy
dù đời như một bóng mây.

     Cư xá Hoả Xa SG, 1969
NHƯ KHÔNG
xa người ta hiểu ta thêm
thời gian tan loãng vào đêm mộng hờ
hoang vu chết giữa đôi bờ.

ta như một kẻ dại khờ
bỏ quên giấc ngủ bên bờ thinh không
bồng bềnh như một con sông.

trước tình ta chỉ là không
nỗi buồn hóa đá giữa mông mênh đời
sắc màu lắng tiếng hoa rơi. rơi.

BÌNH THƯỜNG
bỏ ta côi cút giữa đời
người vui tìm đến chân trời gấm hoa
bình thường thôi cõi ta bà.

gió sương tạm mượn làm nhà
mồ hôi bạc áo lệ nhòa bao đêm
khổ đau đời tặng nhiều thêm.

        Bà Rịa, 1960
.

tranh của Willem Haenraets
_______________________
tạ ơn đời.66
VẮNG
chợ đời bình thản trước ta
đường về như thể quan hà tĩnh không
mây trời muôn kiếp bềnh bồng.

NHỚ LẠI
thả trôi dăm chiếc lá vàng
theo dòng kỷ niệm muộn màng về xa
khi buồn ngẫm lại đời ta.



MƠ HỒ
có đêm mưa đổ không thôi
suốt ngày nắng gắt đất trời hạn khô
đôi khi lại nghĩ mơ hồ.

nhớ quên chuyện cũ ngây ngô
buồn vui trước cảnh xô bồ dại khôn
ngẩn ngơ như kẻ mất hồn.

MỘT MÌNH
ta một mình giữa đám đông
muôn bàn tay vỗ nhưng không nụ cười
đơn côi từ thuở thôi nôi.

CHIẾC BÓNG
hiên ngoài rơi chiếc lá khô
sợi trăng chạm lạnh hồn cô đơn chiều
ta và bóng ngó liêu xiêu

KHI VẮNG NGƯỜI
không người, xuân thắm lại về
không người, rừng núi bốn bề vẫn hoa
không người, buồn chỉ riêng ta.

không người, ta tự hẹn ta
về nghe quạnh quẽ dưới hoa nở tàn
dường như lỡ nhịp cung đàn.

TỰ NHIÊN
đừng ai đến, đừng ai đi,
để ta còn lại chút gì như không,
giọt mùa tự nó mênh mông.

có gì đâu phải bận lòng
lửa hương một giấc phiêu bồng cùng mây
buồn vui gì cũng vơi đầy.

cõi ban sơ đâu tháng ngày
rừng hoang lá úa rơi đầy tịch liêu
hạt bụi nào cũng xế chiều.

TỰ BIẾT                                                   
mất người ta nhận ra ta
nghe hương gió sớm biết hoa đang tàn
vắng buồn mấy nẻo quan san.

lầu xưa khuất cánh hạc vàng
lời thơ chiều vọng qua ngàn năm sau
cố nhân nay ở phương nào.

MÊNH MANG
tàn thu đưa lá sang đông
bão mênh mang rớt vào không gian đầy
đôi lần buốt lạnh trên tay.

tình xưa hoá thạch tháng ngày
đường thôn bụi lấp dấu giày vắng không
ai ru sầu tận mênh mông.

NẾU NHƯ
nếu người như hạt bụi kia
lắng nghe con dế bên rìa đồng hoang
gáy ru sầu buổi thu tàn.

nếu người một kiếp lang thang
tựa như mây trắng nối hàng qua non
đôi khi che bóng trăng tròn.

nếu người hoá thạch bên non
nàng Tô Thi khóc giữa còn mất xưa
đá mòn không, trước hạt mưa ?

khi rừng
heo hút
lưa thưa.



ĐÂU CHẮC
niềm đau đâu chắc dễ nguôi
khuất đi đâu chắc buồn vui không còn
tựa trăng thu mãi khuyết tròn.

QUÃNG LẶNG
âm thừa chạm đáy cô liêu
nghe như hạt lệ khô nhiều tháng năm
nhịp buông lơi, quãng lặng trầm.

.
tranh của Atkinson Grimshaw
___________________
tạ ơn đời.80
HÀN SỸ
có hàn sỹ nhặt chiều tà
ẩn trong xóm vắng, vườn hoa cúc vàng
sau lưng bỏ dại bờ hoang.

trường xưa xóm học xa ngàn
xuân thu mấy độ lỡ làng giấc mơ
mưa trời ủ dột lời thơ.

          Tân An, 2003
VỀ
trót đi có lúc phải về
vườn xưa khép cửa bạn bè với hoa
đất trời một cõi riêng ta.

DƯỚI MÁI RÊU
ta về lợp lại mái rêu
nghe hương đất cũ ngoài lều gió mây
bụi tro lạnh phủ bao ngày.

không còn làm thợ làm thầy
ta xin làm bộ lấy ngày làm đêm
làm thinh cho lặng lẽ thêm.

TRÚ NGỤ                                                                                    
ta nương náu bóng mùa sau
từ hương hoa núi, từ màu khói mây
mái tranh, bếp củi, bụi đầy.

XA DẦN
sân trường tàn mấy mùa hoa
đôi trang sách cổ nhạt nhòa ý xưa
còn chăng một thoáng hương thừa.

người đi giờ đã về chưa
dưới trăng hoa núi nở vừa màu xuân
ước mơ xa, nỗi buồn gần.

MỘT TRANG VIẾT
đôi dòng lục bát ba câu
sao gom hết được mối sầu nhân gian
sách xưa mối mọt nhấm vàng.   
          

rách nhàu giấy dó tan hoang
án thư nghiên bút miên man gió lùa
trời chờ phác thảo đêm mưa.

RU ĐỜI
biển ru tiếng sóng vô bờ
gió ru lau sậy dật dờ liễu dương
mây chiều ru lạnh hồ sương.

ta ru hoa cỏ về nguồn
ai ru chiều một khúc buồn vào thơ
như còn khờ khạo mộng mơ.

TUỔI ĐỜI
trăng ba mươi đã về già
trăm năm một thoáng bóng ta ven trời
thinh không lắng giọt tình rơi.

BẠC ĐẦU                                                          
đôi lần ra đứng bên cầu
nghĩ quanh con sóng bạc đầu vì ai
triều dâng xô dạt bãi dài.

ĐIỀU CÒN LẠI
ta còn đây mấy năm dư
tay run ghi lại thực hư cõi lòng
mực đen giấy trắng bụi hồng.

NIỀM RIÊNG
dường như hạnh phúc giống nhau
mỗi người nhận một nỗi đau riêng mình
trước rừng, đá núi lặng thinh.

.

tranh của Lee Bogle
__________________
tạ ơn đời.92
MỘT MAI
một mai đời có xa thêm
cầm bằng chân cứng đá mềm vậy thôi
hơi đâu lòng dạ bồi hồi.

MỘT LỜI
một lời hương chợt thành hoa
nghe trong tiếng lụa xé tà khăn tang
đời trôi theo lớp bụi vàng.

nỗi buồn gõ nhịp thời gian
chuyến xe thổ mộ qua ngang phố dài
người chờ hóa kiếp một mai.

LỜI NGUYỀN
bóng trời che tháp chuông cao
lời kinh cầu nguyện đêm xao xuyến lòng
mối sầu tưởng đã hư không.

hương trầm lan toả phiêu bồng
nến hồng đâu thấm khô dòng lệ rơi
đâu xua được nỗi đau đời.

THOÁNG MƠ    
hạt mưa nghiêng lạnh trên sông            
nghìn thu nước mạch đưa dòng trôi đi
ta mơ một thoáng xuân thì.

người đi bóng đổ vân vi
người ngồi năm tháng thầm thì sau lưng
ta như đang ở lưng chừng.

lá khô rụng phía sau rừng
một bông hoa muộn gởi mừng tuổi em
mơ cây rừng núi xanh thêm.

nếu không ngày chẳng có đêm
không người mơ cõi êm đềm mà chi
kiếp sau ai có hẹn kỳ ?



KHÓI MÂY
ngỡ đời heo hút bến thuyền
hoa thanh xuân lạc xa miền khói mây
giật mình sao ta còn đây.

dĩ nhiên đâu chỉ một ngày
tưởng ta lỡ bước lưu đày nhân gian
rơi thêm một chiếc lá.

ĐOÀN TH
OLYMPUS DIGITAL CAMERA.

Tranh của Animio
_____________________
tạ ơn đời.100
LỤC BÁT TAM CÚ                      

       Lục bát tam cú  của Đoàn Thuận gồm 20 âm tiết, phân  trên  3 dòng 6/ 8/ 6 [ lục/ bát/ lục ], ghi lại một ý chính.                                
      Trong bài
Vần xoay, Đoàn Thuận ghi

Con đường sinh diệt luân hồi.
U minh quả nghiệp đổi dời vần xoay.
Nhân duyên định phận thân này

         Một bài tam cú có thể có nhiều khổ, để lưu lại nhiều ý liên kết, nhưng chữ thứ 6 trong câu cuối của khổ một 1 phải hiệp vận với chữ thứ 6 trong câu đầu ở khổ 2.                                                 
        Khổ 1 trong Một trang viết không ghi đầy đủ các ý nên cần đến khổ 2 như dưới dây.                                                         
1.
Đôi dòng lục bát ba câu                      
               
sao gom hết được mối sầu nhân gian.          
          
 Sách xưa mối mọt nhấm vàng.           

2.
Rách nhầu giấy dó tan hoang                       

Án thư nghiên bút mênh mang gió lùa.         
            
Trời chờ phác thảo đêm mưa                      


       
Chữ “vàng” hiệp với chữ “hoang” theo vần “ang”. Cứ như thế nếu có khổ 3. Đây chính là sự khác biệt giữa Lục bát tam cú của Đoàn Thuận  và Lục bát ba câu của tác giả khác.

         Thảo Điền, 2010 .                            
         TRẦN CÁT TƯỜNG                      

*
TÁC GIẢ

Đoàn Thuận tên thật là Trần văn Thuận, tự Cát Sỹ.
Sinh năm 1943 tại  Lagi,  Binh Thuận.
Giáo viên nghỉ hưu tại Thảo Điền,Tp HCM
[Nguyên hiệu trưởng Trường PTTH Nguyễn Huệ, La Gi


*
GIẤY PHÉP XUẤT NẢN
________________________________________________________

NHÀ XUẤT BẢN VĂN HỌC
18 Nguyễn Trường Tộ – Ba Đình – Hà Nội
ĐT : 04 3716 1518; 04 3716 190; *Fax : 04 3829 4781
Email: tonghopvanhoc@vnn.vn

*Chi nhánh tại TP.Hồ Chí Minh
290/20, Nam Kỳ Khởi Nghĩa TP. Hồ Chí Minh
ĐT : 08 3848 3481 ; 08 3846 9858; Fax : 08 3848 3481
Email : chinhanhnxbvh@gmail.com
______________________________________________
TẠ ƠN ĐỜI                                                     
thơ Đoàn Thuận

Chịu trách nhiệm xuất bản : Nguyễn Anh Vũ
Biên tập : Lan Hương
Trình bày và chế bản : Trần Cát Tường
Sửa bản in : Chi nhánh

Tranh bìa và tranh phụ bản trich từ nguồn internet
[tên tác giả ghi dưới bức tranh]

________________________________________In 1000 cuốn, khổ 11cmx18cm.
Tác giả tự in bằng vi tính cá nhân với sự hổ trợ của thân hữu
Số đăng ký KHXB : 1086-2013/CXB/08-112/VH
Quyết định số:1321/QĐ-VH do nxb Văn Học cấp ngày 8 tháng 10 năm 2013
In xong và nộp lưu chiểu tháng  11  năm 2013
ta on doi b

tạ ơn đời.bìa sau