DƯỚI HOA




DƯỚI
HOA


tranh của English School
.













TỰA NHỎ


Trên bước đường rong chơi cùng cát bụi,
có lúc ta dừng chân dưới bóng hoa
tìm phút giây an tịnh.

Không có ta, hoa vẫn tự nhiên nở tàn  
theo nhịp biến dịch miên man.
Không có hoa, ta vẫn về nơi ở trọ
trong cõi sinh diệt vô thường.

Do vậy, ít nhiều phấn hương
đã lưu lại trong tay áo.


Sàigon, 1968
ĐOÁN THUẬN



.





tranh của Pierre Roseph Redoute


.















.



HOA
BAN SƠ

có một loài hoa không tàn phai
tự nở vu vơ vào tịch mịch
khi mùa chưa biếc trong mắt nai .


   có một loài hoa không sắc màu
   từ độ rừng thu quên rơi lá
   lệ sớm chưa nhòa trong mưa ngâu.


có một loài hoa không chân dung
thoáng qua đời tịnh còn phong nhụy
chưa kịp vương hương đã mịt mùng.

có một loài hoa không buồn vui
yên nhiên như thể chẳng ngày tháng
hóa đá lặng câm giữa núi đồi.

có một loài hoa đã qua đời
trở về cát bụi trầm luân mãi
để giữa hồn ta dấu hương phai

Hà tiên,1972


hoa
không mùa


một chúm môi bỏ quên trong hồn
một thu xa vắt kiệt nỗi nhớ mong
lặng thinh thơm bông loài tiểu cúc.


đàn chim trú đông về lại cánh rừng hoang
lửa cháy muôn đời bỏ lạnh xác tro tàn
hoa dại không mùa vẫn nở đẹp .


đâu cần ai nhớ về thời thanh xuân
ngàn mai đến kỳ tự biếc lộc
hương sắc sang mùa tự thanh tâ
n






tự hoa

* HOA

tự nở rồi tàn phai
dưới hoa tiếng gõ vàng cát bụi
hương lửa đâu một đời.


* HƯƠNG

hương ngủ vùi trong hạt
xa hút mùa đi lạc dấu người
cõi nhớ hoa tự rơi.

                            

* HẠT

vô lượng hương trời từ một hạt
không người không ta đi
không người không ta về.


* PHẤN

trên mặt đất mỗi giây hoa nở
ong bướm về dạo chơi
phấn hương bay xa vời

Saigon, 1968
.
tranh  của Charles Sprague Pearcel
.














CHIỀU        
HOA RƠI



Tiếng chim nơi vách núi
làm rơi chiếc lá khô
rơi muộn giọt sương lạnh
rơi chiều xuống mặt hồ.

Chạnh lòng hoa mắc cở
dấu yêu một làn hương
cánh môi lá khép nép
chúm phấn nhạt màu hường


Viên cuội tròn khe suối
khuất biếc rong ven hồ
lặng yên chờ giấc ngủ
nghe chiều trôi vào mơ.


Người đã xa phố núi
đâu hay dã quì tàn
rơi mờ xuống lũng vắng
rơi buồn xuống đồi hoang.


Đà Lạt, 1968                                


bóng
hoàng hạc


Cánh hạc cũ
bay qua đôi miền
vào trang thơ cổ điển
về chân trời vô biên.

Hoàng hạc nay đâu
miền sen bỏ dại
một bờ trắng lau


Tĩnh mạc đầm hoang
miên man chiều xuống
sương mù thu sang


Cỏ buồn hiu hắt
sen úa nhuỵ tàn

Đồng Tháp, 1970


liền cánh

Sếu đôi liền cánh chiều mưa
dạo quanh bến nước lau thưa hoa muồng
với hồn cỏ mọn rau mương


lắng nghe chiều đổ bóng sương ven hồ.

Đâu hay từ cõi hoang sơ
đã nên đôi lứa bên bờ tử sinh.


.
tranh của Leonard da Vinci


.

.
















MƯỜNG HOA

Một thung lũng hoang vu
ôm dòng suối Mường Hoa
dưới chân Tà Van hùng vĩ
sắc màu theo cánh bướm về xa.


Dưới gộp đá bên bờ hoa dại
ngấn lúa non phủ lên sườn núi
những nấc thang xanh
vòng quanh những cánh cung đất
mất hút trong đỉnh rừng.


Trên cao đôi khi khe nước
rơi mơ màng
những sợi tơ trắng xoá
ẩn hiện giữa mây ngàn.


Đơn sơ đôi mái cọ
vắt vẻo nơi lưng đồi
dưới tán cây già rợp bóng
khói chiều quấn quít sương trôi.


Sa
Pa
,1989



rừng
thiết mộc


Bầy chim quen
tưởng bị diệt chủng từ phương xa
về làm tổ trên cánh rừng thiết mộc
cây xưa vẫn cổ thụ một nỗi niềm hoa.


chừng như từ lâu lắm
loài chim hiểu được sự đoàn tụ buổi chiều
non cao rừng xa thẳm
liền cánh gọi đàn về tịch liêu.

.
Pleiku, 1969



xóm tuyết


Mùa bấc từ phương xa
lùa ngang trời xóm hạ
hắt hiu một lối về


Cánh chim di xa xăm
mang tuyết buồn xứ lạnh
bay về núi lặng câm.


Đông sang lạnh tháp chuông
giá rét lời kinh nguyện
tuyết trắng phủ tượng buồn.

Sapa, 1989



thung hoa
Đồng Văn


Hoa như sông
lượn theo gió sớm qua thung Đồng Văn
qua bản mường tĩnh mạc bình yên
Mèo Vạc Săm Pun
màu mộng mị hương phong phiêu
muôn đời trong lòng núi
cúc dại thun tu dong riềng
mơn man bờ đá khe rong xanh

Dòng sông hoa
nở thơm nương rau cho mùa thu đi qua
cho sương rừng bảng lảng đỉnh núi xa
thác bạc thả sợi nước
mong manh lưng đèo mây heo hút
đồng tam giác mạch
bừng hoa quanh Phố Cao Sủng Là


Dải lụa sương
vương ngang sườn non những chiều muộn
cùng làn khói lung linh trên đôi túp nhà
mùa theo mùa hồn nhiên đưa hương vào tịch mịch
thung xanh khe biếc nuôi nỗi nhớ muôn hoa

Sapa,1989




tranh của Judith Leyster
.
.


 














TRÔI
THEO MÙA


1.
trăng sao một vòm trời
núi sông một vuông đất
mang mang mây nước theo mùa trôi.



2.                                                       
hoa tàn hoa tự nở
mùa đi mùa tự về
hương trời phiêu lãng bao bến mê.


3.
dưới dấu mùa cỏ cây
nỗi héo hon đâu thấy
chỉ thoáng sương mờ vương vấn mây.

4.
Hạ nắng vàng cây sân
bùn non theo nhựa lên đỉnh ngó
hương sen tràn thinh không.

5.
rừng giao mùa rớt lá
bên ngàn non thẳm tiễn thu đi
mưa xa chợt thầm thì.


6.
đông sang bấc lạnh đầy
đàn chim di rét về ngang biển
đồi vắng hoa cát bay.


 7.
xuân không mùa không cũ
mai trẩy lá hoa về
non xanh lẩn khuất hương vạn cổ.

.



hồn mùa                                                    

Giữa hồn mùa quạnh hiu
bên bờ cây liêu xiêu
khuất xa đồng hoang cỏ
khuất trong màn mưa chiều
một con thuyền xa bến
chở loài hoa ta yêu.


Trong hồn chiều xa khơi
đường phố cũ không lời
hàng cây hoa phượng đỏ
hoa như mưa ngang trời
thoáng buồn trong ký ức
người xa người lệ rơi.


Cõi hồn đời lặng câm
khu vườn nhỏ âm thầm
cỏ hoa tàn lại nở
và trăng và sương đêm
một tượng trần bằng đá
khuôn mặt buồn xa xăm.

.




.

.
















HOA TUYẾT


trôi dạt vô cùng qua mấy cõi
không ở không đâu quê
giọt tuyết trên lò lửa.




lan
bạch hạc


Chùm lan xanh đong đưa những búp hoa.
Tưởng hạc xưa về ngang trúc đêm qua
Cánh mỏng manh khép màu sương thanh khiết.
Hương dịu thơm mênh mang ngoài hiên nhà.


Gió nhẹ hờ ru nghiêng nhành lan cong
Vỗ cánh bay hạc trắng vào mênh mông
Để xác hoa lạnh buồn trên cỏ biếc.
Chỉ làn hương thấm êm hồn tĩnh không.

La Ngà,1992..




một đóa
mai


Âm đương đắp đổi bốn mùa trôi
cây cỏ hoang vu bạt núi đồi
nhựa nguyên chuyển dịch dòng sắc thể
phấn hương ong bướm thả ngang đời.

Hạ nắng thu mưa đông lạnh se
cội già trẩy lá lấp suối khe
xuân sang nứt mộng đâm chồi biếc
một đóa mai thơm gọi én về.

Mùa đi hương nhạt hoa tàn phai
bụi lầm hoá thạch lối thiên thai.
tiên nữ đào tơ dâng Lưu Nguyễn
một thoáng mây mưa giấc mơ dài.

Thủ Đức, 2012


hoa mua tím
chiều mưa

                               


Mây không dưng rơi mưa ngày thu phân.
Bầy chim rừng đâu kia bay xa dần.
Một sắc tím thẳm chiều bên bến nước
Nhành hoa mua phơ phất dáng bâng khuâng.

Mưa như sương bay nghiêng mù ven sông
Con đò ngang neo mưa chờ xuôi dòng.
Đóa hoa lạnh khép hờ cánh môi tím.
Chiều tạc màu mây nước vào hư không.


Đời hoa mua hồn nhiên xanh thời gian.
bên đồng không, ven đìa cây đầm hoang,
trổ hoa tím, điểm vàng, hương phong nhụy
để một lần tím rụng buồn sang ngang.


Dòng sông đưa con thuyền đi xa xôi.
Hoa mua theo sông trôi về chân trời.
Người từ biệt khuất dần trong chiều tím.
Người quay về tím tái hồn đơn côi
.

Tân Lý,1970


.
hoa  
mắc cở

Chiều đổ bóng trên vạt hoa mắc cỡ
đôi cành xanh khép nép vẻ thẹn thùng
như dấu kín trinh nguyên trong tĩnh mịch
nét hồn nhiên trước biến dịch muôn trùng.

Một gọt sương vô tư rơi lặng lẽ
chạm hờ vào chúm môi hoa mong manh
mép lá nõn rùng mình khép cánh biếc
làn hương xuân thoảng nhẹ không âm thanh.

Nụ phấn hồng cuộn tròn màu sương gió
chút hương thừa trôi mải miết vào đêm
sẽ về đâu phút giao mùa hoa cỏ,
còn lại chăng một thoáng lạnh dịu êm.

Thủ Đức,2012
.
.


hoa                                                       
trên sông
   

1.        
Cây vông thắp lửa cuối chiều
ta qua phà Bắc nhớ nhiều kênh Nam
ai  ngồi giặt áo bên vàm
tóc mây thả hết hương tràm một mai
                      [Vàm Cỏ, 1970]

 2.
Lau thưa nghiêng trắng sông dài
con thuyền gác mái bên ngoài hoàng hôn
dòng trôi chia nửa dáng cồn
hoa bằng lăng rụng tím hồn mênh mông.
                    [Sông Dinh, 1971]

3.
Hoa bần hồng một dải sông
nhị bần bay tím lồng trong cây mùa
cuối vàm một mái chèo khua
giọng hò êm tưởng như lùa hương đi.
              
 [sông Hậu, 1972]

4.
Quanh co dặm vắng sông quê
lặng trong rêu đá tiếng ve nhạt nhòa
lời buồn yên tĩnh trong hoa
bóng chiều rơi chậm thuyền xa bến Kiều
                   [sông Kiều, 1973]

5.
Tạnh sông dải lụa ngang chiều
một làn khói mỏng làm xiêu cây bờ
ngờ như chiếc lá bâng quơ
tiếng chim se sẽ chạm hờ vào hoa.                 
                 
[ La Ngà, 1973]



.
tranh của Henry Ryland
.

















NGHĨ
VỀ HOA


Như hình bóng một loài hoa biển
buổi chiều tan theo bọt nước mau
để âm hưởng của lời thu muộn
vẫn thì thầm ý nghĩ nhiệm mầu.

Giữa cuộc sống cỏ cây hiển hiện,
hương mùa xưa ấp ủ trong hoa,
dù màu sắc phai tàn sinh diệt,
nỗi nhớ nhau không thể xoá nhoà.

Dưới ánh sáng một ngày mới rạng,
muôn đóa hoa nở đẹp bên trời
ru mộng ước của tình hoa dại
về nguồn hương thanh khiết đầu đời.

Đà Lạt, 1967.



tình xanh                                                      

Tình xanh theo chiếc lá bay
thiên nhiên hoang hoá rừng cây núi đồi
đôi dòng suối cạn và tôi
khát khao một giọt mưa rơi ngang trời



phận hoa                                                      

Thu vàng trôi ngang đông sầu vào xuân xanh.
Bàn tay gió khô khua lá bay trơ cành.
Dù hơi mây giã từ nắng hanh ngày cuối hạ,
Mùa vẫn tự nhiên dạo chơi như lữ hành.


Mầm cây đong đưa trên không trong sương tan
Chưa kịp sinh sôi nở hoa đã úa tàn.
Khi cách ly đất đai, xa mờ nơi trú ngụ.
Dù tấm thân tầm gửi, dù mộng đời phong lan.

Hương trời miên man ngàn xưa còn đâu đây
Vương theo cánh chim phương xa, trên áng mây.
Về cõi hư vô đâu tuổi tên, đâu hình bóng
Nỗi niềm phấn hoa lặng câm bao tháng ngày.

Hoa tàn bên sông vì đâu, khi sương phiêu bồng?
Hương phai từ hoa khi nao, một đời hư không?
Người đã đuổi ta tại sao, cho vườn hoang vắng?
Cỏ dại ngây ngô cô liêu giữa trời đất mênh mông.


Đà Lạt,1968


trầm tich                                                  

ngoài thời gian, ai còn nhớ, đâu bóng hình  
lau lách lưu hương một mối tình
dòng sông đêm, Trương Chi trôi thuyền nhỏ
và Mỵ Nương, nỗi buồn thu lung linh.

giọt mắt ngọc châu đen
tiếng tiêu mờ sương khói
trầm tích mùa lãng quên


tiếng vạc

Trăng soi mờ ảo đêm huyền thoại
Tiếng vạc rơi buồn cõi hư không
Giật mình ngó lại đồng thinh vắng
Cánh vạc hay ta trước dòng sông.


.
tranh của Diego Rivera
















HOA
người đi tìm cánh hoa mơ
ta về nhặt lấy vần thơ tạ từ
lời hoa hương thấm vô tư.


hoa

mộng


Như hương tóc thoảng qua giấc ngủ
một đài hoa rơi lạc trong mê
ta khẽ chạm buồn lên ký ức
nghe người xưa nhỏ nhẹ quay về.

Người về trước tầm tay vời vợi
tóc buông mềm trên vai lặng thinh
người về giữa đêm trăng nín thở
khoé mắt mùa thơ dại long lanh.



Ta xin được đôi lần cầu khẩn
người đừng về với điệu ban sơ
tâm hồn ta giờ như hoang địa
cát nhòa bay, hoa dạt xa mờ.



Tà áo trắng trang đời dĩ vãng
ngày xuân xa tuổi nhỏ chập chùng
người bỏ dại màu xanh khoảng mắt
ta từng mùa bước mỏi đêm không.

Dấu hài xưa khuất dần dưới bụi
người chợt như hoa mộng cuối trời
lời từ biệt miên man phố gió
ta giật mình thao thức đơn côi.

Sài Gòn, 1964




dấu hoa

Mùa hoa bâng khuâng
đường quê cỏ dại
bước ai xa dần.

Chiều trôi lặng thinh
mờ phai dấu cũ
ta về một mình.

Cát bụi trên vai
tháng ngày tiếp nối
thoắt ưu tư đầy.

Lời hoa xa xăm
chạm lòng hư vắng
vọng buồn trăm năm

.



tranh của Etiene Alphonse Piot
.




















THỨC HOA

Ngày thả vào hoa hồng giọt nắng mai
nhụy phấn nhói đau từ đỉnh gai
cánh nhung rã tàn dưới lớp bụi
sắc màu đâu giữ được tình phai.


Từ thuở hồng hoang của đất trời
cây vạn mùa không thể mãi xanh tươi
dưới làn mi đêm đóa quỳnh đã thức
như để thêm hương cho cõi đời.


Hạt mai già ngủ quên nơi suối khe
chưa kịp nảy mầm khi xuân về
đâu biết nơi nao còn lá thắm
ta một mình dạo khắp bến mê.




không vì đâu


Hơn môt lần ghé thăm vườn quê cũ
xót lòng trước cảnh bể dâu
không vì ta cỏ hoa tự xanh màu.


mái lá không đủ che cơn mưa lạnh
bàn tay thon nhỏ sưởi ấm hồn chiều
mưa cõi xưa không vì ta đã tạnh



ta lặng thinh trước rừng thay lá
mọi lời chào nhường lại hương hoa
tóc xanh không vì ta thêm bạc.




huệ trắng     
trong thư viện


Chiều thư viện và trang văn của Goeth
dòng đời trôi vội vã ngoài xa
huệ trắng giữa án thư người đọc
ta bàng hoàng trước những đoá hoa.

Huệ nở trắng, một màu thanh khiết
vẫn là hoa, vẫn mãi là ta
đâu tìm thấy đường về qua sách vở
nghèo đói bơ vơ khói lửa quê nhà.

Saigon,1962



bên
thềm thư viện


thềm đại học vắng người qua thư viện
mưa hạ rơi xác phương đỏ sân trường
đôi dòng chữ đã thành lời cổ sử
một ta ngồi nhớ sỏi đá phong sương.

Saigon, 1975


đêm
nghe
hoa rụng


Hoa khẽ rụng theo bước khuya về chậm
trời lặng yên dìu dặt để đêm trôi
ta ngồi nghe hương lùa vào tóc rối
nỗi buồn xưa lan xa vào chân trời.



Trót lỡ bước một đời ta phiêu bạt,
đã bao lần nghe rụng hoa bên thềm,
hồn viễn xứ mơ màng về đất cũ
bên sông xanh tìm vớt ánh sao đêm.

Khuya dịu lắng khúc tình ca mộng mị
phin cà phê từng giọt đêm phai dần
ru xác hoa vào màn sương bãng lãng
tưởng môi ai vừa chạm xuống bâng khuâng.

                                                 

Trời Đà Lạt phố phường chợt tĩnh mịch
mái nhà xưa mờ giữa bóng hoa rơi
gió bấc thổi lạnh lùng đêm hương lửa
mẹ mong con tóc trắng tựa tơ trời.

Thu trút lá quanh cuộc tình cây cỏ
đường chia ly tàn nở biết bao hoa,
đời hữu hạn ta đâu lưu lạc mãi
tất sẽ về dù em đã vắng xa.

Đà Lạt, 1968



giã biệt
hoa


Giã biệt mùa hoa bay
giọt bấc đầy trên tay
con đường qua xóm học
bỏ hoang thời thơ ngây.

Giã biệt cây bên song
gió ru nghiêng hoa hồng
hương thấm lạnh chiều phố
gác trọ buồn vắng không



Giã biệt ngôi trường xưa
khung trời phượng hoa mưa
thơm mộng hồn giấy mực
hương ước mơ không mùa.

Xin giữ lại một thời
dưới hoa mùa xuân trôi
dù người quên hay nhớ
dù xa xôi muôn đời.

.
tranh của George fredricht Watts



















LAN MAN


Có lẽ nào cỏ hoa tự mọc
thả hương theo mây trôi.
có lẽ nào ưu phiền tự đến
lan man bên trời.

Ta ghé qua đời
ở trọ dưới heo may
lơ mơ bên rừng trúc
gió giông phả lấp dấu giày.

Thủ Đức, chớm thu 2008

                                    

đường
chiều


Mưa nhẹ rơi đường chiều cuối thu
bụi cát âm thầm dưới cỏ rối
mưa bay nơi xa như sương mù

Bầy chim sẻ trú mưa phía bờ cây
chẳng còn ai về ngang nhà vắng
tiếng hót nhạt dần theo cánh mây

Đám cúc dại bỗng dưng vàng thêm
lá biếc xanh chân hàng dậu nát
chiều bỏ đi dần khuất về đêm

Đường hôm nay đưa ta về đâu
đất cũ quê xưa bao giờ trở lại
chắc mẹ mong ta bạc mái đầu




chớm đông

Bây giờ mùa đông đến
ta nhớ người vô cùng
từ miền bỏ quên xa lắc chân trời
ngày xanh xưa mơ mùa hoa bay
đâu còn gì
ngoài một lần chia tay.


Bây giờ mùa đông bắt đầu
trên tháp chuông cao
trên lối đi đã vắng người về
đá sỏi nằm im trơ giấc đêm không
những mái nhà ngói cũ
lặng thinh chưa bao giờ hơn.


Bây giờ mùa đông sang
người đã xa con đường lá đổ
vườn hoa đồng cỏ úa vàng
tiếng chuông chùa núi cổ
gọi nỗi nhớ  miên man
từ bờ sông bến cũ
cuối một chiêu thu tàn.





chiều thu
phai


Chiều rơi trên mái ngói không vang tiếng rêu khô
lặng thinh ngày trôi vào phương người nào xa
giọt nắng đậu hờ viền cánh hoa vàng vọt
cần chi từ biệt khoảnh khắc tự đi qua.

Ta mường tượng em xa xôi chậm chân về con đường mồ côi
chiếc lá rách bay ngang giọt lệ chiều hiu hắt thu rơi
vĩa hè kỷ niệm biết còn ai mong chờ hò hẹn
đã bao mùa đi, mùa đi, biệt ly không lời.

ký ức xui ta vào lối xưa cỏ cây hoang vu
mùa phượng sân trường cuối hạ chúm môi em tạ từ
bờ vai thon mái tóc hương hoa chân dung khung trời cũ
nỗi buồn thơ ngây hun hút trong sương mù.

Không thể trách ta còn nhớ hay đã quên thời vụng dại
đời nhiễu nhương đâu làm phai tình đầu đời
dù tóc xanh mỗi ngày thêm bạc
dù em và ta mỗi người một phương trời.

.
tranh của John William GodwardThêm chú thích




















ƯỚC HẸN

Người đi ước hẹn một chiều
mùa thu biếc phủ lên điều tưởng quên
ở đâu neo bóng con thuyền
ta như trăng vỡ một miền cỏ lau


Người đi ước hẹn mùa sau
ta chiều quê cũ nhớ màu mắt xưa


 


hương
hoa lí

1.
Bất ngờ gặp lại em,
buổi chiều ký túc xá,
hoa lí thường ngày vẫn tự tỏa hương.

Em ngồi đó,
mái tóc mềm vai phủ
chua xót nào lắng giữa đời em
đã phảng phất trong dáng hình buồn bã.

Em ngồi đó,
như “người yêu bé nhỏ”,
một chút gì gần gụi nhưng xa xăm,
anh nhận ra bằng nỗi nhớ bao năm
giữa khoảng cách chia ly dịu vợi.

2.
Trót bỏ đi,
xin em đừng quay lại
bởi hoa xưa tàn úa đã lâu rồi
bởi tháng ngày bé bỏng đã pha phôi
chỉ xin giữ một tấm lòng thân ái.

Hãy thản nhiên,
xin em đừng ái ngại
vì đời anh luân lạc trong kiếp nghèo
mai mốt đây dừng gót giữa một chiều
và có lẻ, nơi miền quê xa lạ
dấu phận mình trong lặng tĩnh quạnh hiu
nhận cát bụi làm bạn đường chân thật.

Đến thăm thôi,
đừng lệ buồn trong mắt
cầu mong em cuộc sống mãi bình yên
chuyện nắng mưa cho anh dược giữ riêng
làm hành lí của kẻ khờ lữ thứ.

3.
Em đi rồi,
dạ lí thoảng hương đêm
dòng chữ mờ trang nhật kí nằm im.

Riêng tặng Nybn
Cư xá Hoả xa SG,1969




trang
lưu bút


Một đoá phượng nằm im trong lưu bút
sắc màu phai, tàn tạ nét thời gian
vài cuống nhụy cong khô như dấu hỏi
giấc mơ hoa lặng chết dưới bụi vàng ?

Con chữ cũ bò qua dòng kẻ nhỏ
mờ nhạt theo vệt mực loang chiều mưa
gọi nỗi nhớ về ngang miền ký ức
áo thư sinh bạc phếch tự bao mùa.


Đã xa vắng đôi bóng hình thơ dại
tờ thư xưa không ghi trọn niềm vui
những trang viết phất phơ màu ly biệt
lời chia tay ước hẹn giữa ngậm ngùi

Ngày xế bóng lật lại trang đời cũ
giấy mực đâu lưu mãi nỗi niềm riêng
người biền biệt chân trời nào viễn xứ
ta một đời cô quạnh trước bút nghiên.


Thủ Đức, 2012
.
tranh của Pino Daeni























SƯƠNG
PHỐ NÚI



người về phố núi mù sương phả
tình thắm hoa xuân trới cao nguyên
đâu còn nhớ nữa con đò cũ
núi biển ngàn xanh cách đôi miền.

Tà Cú,1967




chỉ
một quãng ngắn


Đường đời kỳ hẹn dài bao năm
đi về hoàng hoa bao thăng trầm
cũng chỉ bên nhau một quãng ngắn,
rồi chợt hư hao dưới bụi lầm.

Thơ ngây hân hoan buổi hoa niên
nụ môi lời yêu lỡ ước nguyền
thoáng chốc phôi pha tình mây nước
theo gió xuân thu lạnh một miền.

Người tặng niềm vui cùng nỗi đau
hành trang thiên lý lắm sắc màu
ta đành cười ngất trong sương khói
cho giọt lệ buồn khô cạn mau.

Dưới hoa ta trọ trong phút giây
hương vương nếp áo, mưa bụi bay
sỏi đá cỏ cây tạm bầu bạn
chờ khi từ biệt chốn lưu đầy.



chỉ
một đoạn đường


Ta đi qua buổi chiều cùng thoáng bụi ký ức,
chiếc lá me rơi trước mặt sương mong manh
dửng dưng như thể không ai người bát phố
như thể rơi cõi nào xa từ buổi xuân xanh.

Chiếc lá vàng xưa vương tóc mây em
theo bước chân thầm dạo quanh lối trăng đêm
mà em mà ta chẳng hề hay biết
hay đâu một mai quay về đời lại buồn thêm.

Biết đâu chúng ta chỉ chung một đoạn đường
ngắn tựa lời chia tay bên trời quê hương
bạt hơn chiều rơi những cánh hoa tàn úa
thoảng nhanh trên vai thon một làn hương.

.
tranh của Jean Pierre Walter
.












LẼ
BIẾN DỊCH


Những vạch tiên thiên trầm tích mãi
buồn vui liền đứt qua sắc không
nhỡ mai hương lửa còn biến dịch
hóa thạch dùm ta một tấc lòng.



hoa  

đất


Hoa nào biết giữa chập chùng biến dịch
bão mặt trời sẽ hút nước đại dương
bão điện từ xoay tối tăm mặt đất
khối tuyết băng đưa hoa vào tang thương.


Rồi một ngày nước sâu đứt nguồn mạch
lòng sông dài héo hắt ngóng trời mây
khe suối cạn, đầm hồ khô nứt nẻ
đất xuân thu tự hóa thạch bùn lầy.

Cỏ cây chết theo sức người khai thác
rừng nguyên sinh, cồn đảo nát tan mau
hoa bé thơ xác xơ đêm hạn hán
núi trọc đầu, đồi hoang hóa bạc màu.

Bầy thú dữ từ bạt ngàn rừng chết
qua đồng hoang, vào xóm mạc vắng người
những tiếng hú tru dài của lang sói
những tiếng cười ngạo nghễ của đười ươi.

Hoa lụi tàn khi đất chẳng còn nước
đất hoang vu sụp lở xuống hư không
nước cạn nguồn vạn hữu như tro bụi
khi con người đánh mất cả tấm lòng.

Thủ Đức, 2013



lịch sử
một đời hoa

          
Lịch sử bông hoa đâu hạn theo tháng ngày
cuộc đời lau sậy chưa hẳn từ mầm cây
  trải xuân thu qua bao mùa biến đổi
để sắc màu trụ mãi dưới bóng mây.



Bão tố cuồng phong thổi ngất bầu phấn hoa
cùng bướm ong mang hương về phương xa
tìm hoang vu trú chân đời phiêu bạt
hạt nứt lên cây, cành lá toả la đà.

Rễ bám đất đai, rừng thiêng giữ mạch nguồn
thiên nhiên xanh nuôi dưỡng bao khu vườn
hoa kết trái, ươm mầm lưu nòi giống
biến hóa muôn đời theo mưa nắng gió sương.

Thú hoang dã cùng côn trùng bọ sâu
tàn phá cây non cổ thụ hoa màu
nhưng không thể hút cạn nguồn sinh lực
hoa vẫn nở tàn, vẫn lưu hương mai sau

Lịch sử đời hoa, lịch sử của núi sông
không riêng nơi đâu giữa cát bụi ta bà
không thuộc về ai những mùa hoa văn hiến
thuộc lẽ tuần hoàn của vũ trụ bao la.



Nghệ An, 2008
.
tranh của Abel Dominique Boyl



















chiếc lá

giọt sương


Bão gió cuốn cỏ cây về ao rác
lá héo nằm rách nát dưới sương mai
giọt hương xưa còn lưu trên mép nõn
đêm hoàng hoa ấp ủ mộng đời dài.

Hơn một lần hơi sương vào hư ảo
mang theo màu mắt biếc lúc thu phai
để đời lá se lòng ôm giá lạnh
bên vườn hoang mộng mị nỗi ai hoài.

Rễ bám đất đai, rừng thiêng giữ mạch nguồn
thiên nhiên xanh nuôi dưỡng bao khu vườn
hoa kết trái, ươm mầm lưu nòi giống
biến hóa muôn đời theo mưa nắng gió sương.

Thú hoang dã cùng côn trùng bọ sâu
tàn phá cây non cổ thụ hoa màu
nhưng không thể hút cạn nguồn sinh lực
hoa vẫn nở tàn, vẫn lưu hương mai sau

Lịch sử đời hoa, lịch sử của núi sông
không riêng nơi đâu giữa cát bụi ta bà
không thuộc về ai những mùa hoa văn hiến
thuộc lẽ tuần hoàn của vũ trụ bao la.



Nghệ An, 2008



khe nước

đại dương


Khe nước nhỏ lách qua đồng cỏ dại
rong rêu xanh về ngụ đôi mép bờ
một viên sỏi ngủ mê đầu lạch nước
sương đầm đìa ướt sũng đóa hoa mơ .

Nước nhỉ nhả từ mạch nguồn heo hút
những áng mây phiêu bạt cuối chân trời
đã bốc hơi từ đại dương gợn sóng
đã hóa thân lành lạnh hạt mưa rơi.

Lá vắt kiệt nhớ nhung cạn ráo lệ
thân mỏng manh gầy guộc, sắc hao mòn
cuốn khô khốc tàn dần trong nắng quái
nhựa rời nguồn tách lá buổi xanh non.

Lá vàng úa khi lìa cành bất chợt
dưới cội cây mục rã mối mọt đầy
lũ trùng đất đùn lên như mộ chí
tưởng cùng sương hạnh ngộ cõi khói mây.

Giờ nằm đây trên lớp bùn quánh đặc
rác cuộc đời ngập ngụa giấc mơ hoa
nghe cát bụi thì thầm cùng giun dế
lá cuối trời heo hút ngóng sương sa.

Thủ Đức, 2013



chết lâm sàng
một viên cuội


Đốt điếu thuốc vào cuối chiều đông tận
chẳng để quên để nhớ nỗi phiêu bồng
trước viên cuội kẹt giữa khe tường nứt
nơi gốc đời tịch mịch như tĩnh không.

Đốm sáng nhỏ lụi dần điếu Ba Số
lửa phân ly sợi khói và tàn tro
thoáng ấm lạnh giữ được đâu điều biến dịch
hạt bụi nào sớm muộn cũng hư vô.

Khói mỏng manh nhập thể cùng mây nước
làn nhạt xanh tan loãng vào quạnh hiu
cuội tròn lẵn im hơi trong mưa lũ
hoá kiếp thân luân lạc cõi tiêu điều.

Tro rơi nhẹ lả lơi trên mô cát
màu bạc phai xám phẳng phủ chân rêu
gió tàn bạo quét mòn hồn đá cuội
chiều dần trôi xui đốm thuốc tàn theo.

Cơn địa chấn chuyển rung đời mộng mị
bức tường cao trên nền đất bụi phơi,
đổ bóng tối điêu tàn xuống vạn hữu
chết lâm sàng một viên cuội bên trời.

 
.
tranh của Lawrence Alma Tadama









CHIỀU
ĐA THIỆN


Ta tựa lưng cây thông trên đồi vắng
nhìn ánh ngày theo dòng suối trôi đi
ly rượu ngọt còn bao nhiêu cặn đắng
đã mềm môi từ buổi nọ xuân thì.

Ta lẫn tưởng mùa xanh xưa còn đó
dĩ vãng buồn như một bóng sương mai
nhành lan trắng soi mặt hồ tĩnh lặng
đâu biết đời qua bao đỗi dặm dài

Đơn Dương,1967




qua 
đường Tự Do


Chiều Sài Gòn đơn côi ta qua đường Tự Do cũ
tìm thăm mái phố vỉa hè cửa hiệu xưa quen
tìm phút giây thư sinh bên em một thời đại học
cùng bạn bè tán gẫu bên tách cà phê đen.

Chiều La Pagode, đêm Eve Tự Do, sáng Adam Mỹ Cảnh
dịu êm khúc sérénade, điệu blues buồn xa xôi
tạt vào Xuân Thu hành lang Eden trú cơn mưa vội vã
ngồi Continental ngắm xe qua ồn ã những phố dài.

Đôi khi ghé Bưu Điện nhận lá thư xa lưu trữ
chuông Thánh Đường đong đưa một sớm mai
buồn nhớ mẹ nhớ quê theo bước đời luân lạc
nhớ khuôn mặt ai thánh thiện tóc mây đôi vai gầy.

Ta yêu con đường Tự Do, 
yêu em thơ ngây cùng ta bát phố
ngày đèn sách mộng mơ bầu trời xanh mênh mông
nay ta về, lạnh lùng những đôi mắt lạ lẫm sau khung cửa 
phố cũ bạn xưa tình đầu đời dấu kín một tấc lòng.

Thủ Đức,2007

 
 
 
viên sỏi       
con ốc
và ta


Nơi ta ngồi chiều trôi rất chậm
viên sỏi nằm lạnh buốt giấc mơ rêu
một con ốc bò ngang viên gạch vỡ
vẽ dấu chân vào vạch tối quạnh hiu.

Xóm ta ngụ mới về, người lạ lẫm
viên sỏi nhìn dường như thấy đâu quen
đời nhẵn bóng bao sắc màu năm tháng
đường mồ côi lăn lóc nỗi gập ghềnh.

Con ốc sên cuộn chiều vào chiếc vỏ
bỏ lại ta một khoảng trống lặng câm
không đủ quên đôi mắt sâu hoài niệm
giọt lệ người thấm lạnh suốt trăm năm.

Từ xa khuất lạc về chiếc lá úa
sắc vàng thu một thoáng theo chiều rơi
dù cây phố Sài Gòn xanh cuối hạ
để ta buồn nhớ bạn cuối phương trời.

Sài Gòn, 2012

.
.


tranh của Pino Daeni
 

  .
  ĐỘC THOẠI

Đâu biết mùa sang người đi mãi
Một tiếng chim kêu lạc giữa trời
Cố nhân mất hút vào cổ tích
Tôi về độc thoại với một tôi



yên đêm

1.
giọt sương rơi ngang thềm
chạm lên rêu đá lạnh đêm yên
tiếng thở dài viên cuội.

2.
sợi tóc trắng trên gối
tơ nhện giăng ngang hạt lệ mùa
nghe gần bước chân mỏi.

3
trang giấy không nét chữ
hạt bụi lăn qua lúc muộn thu
nếp nhăn ngày lữ thứ.

La Gi, 2004


BẠT


Đời tặng ta vài nỗi đau, ít niềm vui
nhưng trên non lặng lẽ muôn hoa nở.
nơi khuất xa bao người ngậm ngùi.



Sự dịu êm của nỗi buồn                 
đôi khi là nụ cười bên trời cũ
ta về nhìn mưa như sương.

Saion, 1975
ĐOÀN THUẬN
.
.